HUỲNH HỮU VÕ
ĐÀ LẠT THÁNG GIÊNG HỒNG
nếu như
trời không giómưa sẽ về đồi thông
nếu như em không đến
sẽ vô cùng mênh mông
Đà Lạt chiều xuống thấp
bóng ai bên hàng cây
chắc nỗi buồn đứng nấp
cho trời chiều đầy mây
bỗng dưng lòng hoang vắng
gió lạnh đâu tìm về
từ cõi nào xa thẳm
để buồn lên tái tê
giọt sương như lay động
nõn xanh bên bờ hồ
bóng em cứ xao động
trong tim anh từng giờ
nếu như em không đến
Đà Lạt tháng giêng hồng
hoa quỳ không còn nở
giữa vô cùng mênh mông
Huỳnh Hữu Võ
NGÀY XƯA
Em đi giữa dòng đời
Một khung trời thơ mộng
Giọt buồn nào lắng đọng
Rơi xuống đáy hồn tôi
Làm sao em biết được
Những sáng mờ hơi sương
Làm sao em biết được
Giữa lòng tôi tơ vương
Cửa nhà em đóng chặt
Khép kín một tình yêu
Tôi về qua ngõ quạnh
Khuya khuya niềm cô liêu
Mai em về bến mới
Sóng nhỏ chao lòng thuyền
Em tung tăng dưới nắng
Nón không buồn che nghiêng
Ngày xưa em là mộng
Ngày xưa em là thơ
Giữa hồn tôi còn đọng
Những giọt buồn ngày xưa
Huỳnh Hữu Võ
No comments:
Post a Comment