Chạnh lòng nhện và bóng trăng bay.
Ngô Nguyên Nghiễm
(Nhớ Trần Kiêu Bạt, hồn lãng tử vấn vương)
Có phải đêm nay trời trở gió
Ngập hồn xơ xác lá vàng bay
Tỉ tê tiếng dế từ muôn thuở
Thổi giấc sầu theo những áng mây
Chén rượu qua đêm bỗng dột lòng
Đèn tàn quán nhỏ rộng thênh thang
Nghìn khuya rót chẳng đầy lưng rượu
Để tiễn lưng trời vó ngựa lăn
Ta nghĩ mà thương từng tiếng thở
Gác vàng theo dõi bóng chim bay
Ngàn năm trắng tóc theo nhân thế
Hồn cũng già nua giữa tháng ngày
Đáy mắt bỗng mờ theo khói giăng
Lung linh đáy chén rượu đêm tàn
Trăng lên thăm thẳm đời hư ảo
Hề cố nhân ơi, tống biệt hành
Ta nghĩ mà thương người tri kỷ
Võ vàng bên một giấc chiêm bao
Đường dài ngun ngút hồn mưa bụi
Lớp lớp từng cơn thổi bạc đầu
Hỡi ơi, mới thấy canh trường mộng
Như dấu xe lăn dưới quán đời
Khách trọ năm xưa về lặng lẽ
Chạnh lòng nhện và bóng trăng bay
Đêm nay ngồi dưới vầng trăng lạnh
Đón gió từng cơn thổi vọng về
Rót gió cho hồn ăm ắp gió
Mai sau còn gió khóc hồn ta
Nghe không, trống giục gà xao xác
Đêm sắp tàn theo giấc mộng dài
Chén rượu tử sinh hong ấm lại
Mời người tri kỷ cạn đêm nay
Ngô Nguyên Nghiễm.
No comments:
Post a Comment